Hạnh phúc chẳng đâu xa

07:49, 24/02/2024
.
(Báo Quảng Ngãi)- Bạn tôi từng nói “chúng ta thường sai lầm ở chỗ cứ lặn ngụp đi tìm hạnh phúc tận đẩu đâu. Để rồi có người đến tận khi bạc đầu mới nhận ra hạnh phúc chẳng đâu xa. Nó nằm ở chính nơi ta được sinh ra trong vòng tay yêu thương của gia đình”.

Thật vậy, có gì hạnh phúc hơn khi được mẹ chắt chiu nuôi dưỡng từ khi còn là một bào thai. Đến lúc cất tiếng khóc chào đời mẹ vội vàng ôm ấp, nựng nịu bằng lời ru thấm đẫm tình thương. Những bước đi lẫm chẫm đầu đời có bàn tay bố dắt. Những vấp ngã non nớt đầu đời có mẹ đỡ nâng. Những khoảnh khắc bình yên, hạnh phúc nhất mà chúng ta có được trong đời thường không phải là khi ở đỉnh vinh quang hay ở nơi giàu có, mà là lúc được sum vầy bên mâm cơm gia đình, sẻ chia cùng nhau bao vui buồn thường nhật.

Gia đình là nơi con người được gắn bó với nhau bởi các mối quan hệ tình cảm, quan hệ hôn nhân, quan hệ huyết thống và quan hệ nuôi dưỡng, giáo dục. Cha mẹ vừa là cầu nối giúp con cái tự tin bước vào đời, nhưng đồng thời cũng là bến đỗ bình yên để các con trở về nghỉ ngơi sau những ngày mệt mỏi. Tôi thường nhớ đến chị, người đàn bà ngoài năm mươi tuổi ấy. Chị bận rộn suốt ngày với công việc kinh doanh. Chồng làm viên chức nhà nước, đi từ sáng đến tối mịt mới về. Một mình chị quán xuyến luôn cả đống việc nhà, từ nấu cơm, dọn dẹp đến ủi phẳng phiu từng chiếc áo cho chồng.

Gặp chị lần nào cũng vậy, dù có đang bận bịu đi nữa thì chiếc điện thoại vẫn luôn đặt trước mặt. Thỉnh thoảng lại thấy có tin nhắn zalo. Chị cười bảo “chờ chị chút, chắc là con gái nhắn”. Vừa đọc tin nhắn chị vừa tủm tỉm cười “lớn tướng rồi mà việc gì cũng mẹ. Tuần nào chị cũng qua nhà vợ chồng nó vài lần ngó xem ăn ở thế nào. Đấy, lắm lúc nhắn chỉ để hỏi cuộn kim chỉ mẹ để ở đâu? Món nộm đu đủ làm như thế nào? Đang kêu thèm trứng vịt lộn. Bầu bí mà. Sáng chị đã tranh thủ xuống chợ mua sẵn để đấy rồi”. Một lúc sau lại thấy có cuộc gọi viber của cậu con trai đang du học bên Mỹ gọi về. Cuộc gọi video giúp chị vừa trò chuyện vừa ngắm con đang rửa rau, chuẩn bị cho bữa tối. Cậu con trai hồn nhiên kể chuyện sáng nhìn nhầm đồng hồ nên đi học rõ sớm. Chuyện mấy cậu bạn rủ đi chơi cuối tuần nhưng còn bận ôn thi. Cậu cũng không quên hỏi mẹ hôm nay ăn món gì? Uống thuốc có đều không? Trong giây phút ấy tôi thấy rõ niềm hạnh phúc trên khuôn mặt chị.

Chị lúc nào cũng ưu tiên việc chăm sóc gia đình. Đang bận bịu tận đẩu đâu nhưng chồng con cần là lập tức chạy về. Chị nói tiền bạc quan trọng thật đấy nhưng làm sao bằng hạnh phúc gia đình. Tiền trăm bạc triệu mà mâm cơm chiều lúc nào cũng nguội ngắt thì cũng là bất hạnh. Chồng chị có địa vị, biết bao nhiêu mối quan hệ xã giao lúc nào cũng muốn kéo anh đi, nhưng bao năm nay anh không để chị ăn cơm một mình. Tối cũng hạn chế ra ngoài để quanh quẩn ở nhà cùng chị. Cậu con trai thích khám phá những miền đất lạ, thích văn hóa của các nước phương Tây, nhưng lúc nào cũng nói khi học xong nhất định sẽ trở về Việt Nam sống và làm việc, với mong muốn được ở gần gia đình, được chăm sóc bố mẹ lúc về già. Lần gặp gần đây nhất thấy chị khoe “thằng nhỏ sắp bay về Việt Nam. Được nghỉ ít ngày chị bảo nó ở lại đó nghỉ ngơi hoặc đi chơi với bạn bè cho vui. Nhưng nó bảo chẳng gì vui bằng được trở về nhà. Chị đang tính thu xếp mọi công việc để lúc con về chỉ quanh quẩn chợ búa, nấu thật nhiều món ngon và dẫn con về quê thăm họ hàng”. 

Tôi thấy mình vui lây với niềm hạnh phúc của gia đình chị. Sự gắn kết yêu thương đâu chỉ lan tỏa trong một góc bếp, một nếp nhà, mà còn mang đến cho bao người xung quanh được thưởng thức thứ gia vị mang tên “hạnh phúc”.

VŨ THỊ HUYỀN TRANG

TIN, BÀI LIÊN QUAN:

Xuất bản lúc: 07:49, 24/02/2024

Ý kiến bạn đọc


.